Xiềng sắt của tội lỗi và Xiềng vàng của đức hạnh đều là Xiềng.

Slide1

Slide2

Slide3

Slide4

Slide5

Slide6

Thời Đức Phật, có một nhà sư thông gian với một ni cô. Một nhà sư khác trông thấy hăm doạ tố cáo buộc ni cô phải hiến thân cho ông ta. Quá hối hận vì hai lần phạm tội, ni cô tự vẫn. Vụ tự tử này làm hai vị sư xót xa, kinh sợ, biết mình là nguyên nhân gây ra thảm kịch. Không biết phải làm gì, cả hai tìm đến Ưu Bà Ly, người giữ Vinaya, giới luật của tu viện. Nghe xong câu chuyện, ông nổi giận đùng đùng đuổi cả hai ra khỏi giáo đoàn vì hai tội: làm ô uế một ni cô và đưa người ta đến chỗ tự vẫn.

Mặc dù phạm giới, hai nhà sư vẫn quyết tâm tu, nên đến gặp ngài Duy Ma Cật thuật lại sự việc đáng tiếc. Ngài bảo:
Các ngươi còn nghĩ đến lỗi lầm ư? Hành động xấu xa của các ngươi đã thuộc về quá khứ, thế mà các ngươi vẫn còn hối tiếc. Đừng nghĩ tới nữa. Có suy nghĩ mãi cũng chẳng làm cho mình không phạm tội. Đừng làm tội lỗi sống lại. Hãy chú tâm vào hiện tại và vươn lên từng giây, từng phút. Hãy trụ vào con đường đã chọn, dồn hết sức quán thông chân lý”.

Họ nghe theo lời khuyên và đắc quả A La Hán.

Giả sử hai nhà sư này còn trinh hạnh thì biết đâu họ có thể ngủ mê trong trinh hạnh của mình. Cái thiện, cái tốt có khi là cảnh nghi an lạc cầm chân con người. Còn tội lỗi đảo điên đôi lúc lại là nguồn đưa đẩy người ta đến chỗ đắc đạo. 

Xiềng vàng của trinh hạnh, xiềng sắt của tội lỗi đều là xiềng cả.

Trích trong tác phẩm “Chân Thiền” của Thiền sư Taisen Deshimaru do Ngô Thành Nhân và Trần Đình Cảo dịch.

Print Friendly, PDF & Email

2 comments

Leave a Reply