Những cặp vợ chồng có hội chứng down

Thời gian gần đây, hay có thể nói là trong thập kỷ qua, dường như hôn nhân giữa những người có hội chứng Down … cho dù là có rất hiếm khả năng xảy ra, lại là lúc nở rộ hơn bao giờ hết; và dường như là ngày càng có nhiều  cặp vợ chồng có hội chứng down thành công trong hôn nhân (tuy nhiên, điều đáng buồn là một số cuộc hôn nhân đôi khi cũng rơi vào trào lưu chung của xã hội ngày nay, là chia tay nhau).  Bài viết này giới thiệu một vài cặp vợ chồng có hội chứng down thành công trong hôn nhân.

Nếu bạn có kênh HBO trên truyền hình của nhà bạn, bạn chắc chắn đã nghe về Monica và David . Chương trình thực tế của họ làm nổi bật cuộc sống cũng như đám cưới của họ, điều này đã gây ra một cơn bão trên toàn quốc. Tôi không biết liệu chương trình của họ có còn chiếu trên truyền hình nữa hay không, bởi vì ở nhà tôi không có kênh HBO, nhưng nếu bạn có thời gian thì đó là chương trình bạn nên xem.

Paul và Andrea là cặp vợ chồng có hội chứng Down đầu tiên kết hôn ở Anh vào năm 2006, để có được cuộc hôn nhân, họ đã phải cùng nhau trải qua cuộc chiến với gia đình và người thân của họ. Họ phải chứng minh cho nhiều người phản đối rằng họ hiểu tình yêu và hôn nhân có nghĩa là gì. Và họ đã làm được điều này bằng việc cùng sống trong một căn hộ một phòng ngủ đẹp  đẽ. Bạn hãy dành thời gian để đọc câu chuyện tình yêu đáng kinh ngạc của họ. Câu chuyện sẽ sưởi ấm trái tim của bạn.

Trong câu chuyện tiếp theo này, có một chút sự tham gia của cá nhân tôi … Bạn hãy gặp cặp đôi Austin và Christi. Họ gặp nhau tại hội nghị Hội chứng down quốc gia vào năm 2004. Christi đến từ California và Austin từ Texas, ngay lập tức họ đã gắn kết với nhau. Năm sau, tôi cũng tham dự hội nghị hàng năm của Hội chứng down quốc gia tại Anaheim, California. Lúc này Kennedy  (con gái của tác giả có hội chứng down –traimoxanh chú thích) đã được hơn một năm tuổi và tâm trí của tôi hoàn toàn chỉ suy nghĩ về cuộc sống của người có hội chứng down, họ làm những việc bình thường … đi chơi với bạn bè,  lái xe ô tô, và … bạn biết đấy … họ còn đi bộ !

Vì vậy, tôi ở khách sạn này, khi tôi xếp hàng lấy cà phê Christi ở phía sau tôi. Trong khi chờ đợi, tôi nói chuyện với cô. Cô rất thoải mái trả lời những câu hỏi ngớ ngẩn của tôi trong khi chơi với Kennedy. Câu hỏi cuối cùng của tôi cho cô là “Em có bạn trai chưa?” Tôi hỏi cô, nhưng sâu thẳm trong tôi là tham vọng về một tương lai có thể cho con gái của tôi. Cô mỉm cười với tôi và nói: “Em có rồi ạ! Một chút nữa anh ấy sẽ tới đây!”  Ngay khi đó, có người vỗ nhẹ vào vai cô… cô quay lại và kêu lên, “Austin!” và vòng tay ôm lấy Austin. Tôi đứng ngây ra rồi khóc nức nở như một em bé, ôi, hãy nhìn hai người trẻ tuổi này, họ đang ôm nhau, say đắm trong tình yêu. Tôi như đang xâm phạm vào một khoảnh khắc riêng tư của họ, khoảnh khắc giúp tôi trở nên lạc quan, nhưng Austin và Christi sẽ không bao giờ biết những gì họ đã làm cho tôi trong ngày hôm đó. Họ đã giúp tôi tin tưởng rằng ước mơ của tôi cho con gái bé bỏng của tôi là hoàn toàn có thể. Và tôi rất biết ơn vì họ hạnh phúc, họ yêu, họ sống cùng ước mơ của mình.

Alex và Alexis học cùng lớp ở trường tiểu học và họ là đôi bạn thân của nhau. Khi gia đình của Alex chuyển đi nơi khác, cả hai bên bị mất liên lạc. Khi lên trung học, Alex được đăng trong một bài báo. Mẹ của Alexis đọc được bài báo đó nên bà khuyến khích cô gọi cho Alex và mời anh tham dự buổi vũ hội. Và phần còn lại của câu chuyện, như họ nói, đã trở thành lịch sử. Cặp đôi kết hôn vào ngày 26 tháng tư năm 2008. Bạn có thể đọc thêm về câu chuyện tình yêu của Alex và Alexis ở đây http://www.mlive.com/news/jackson/index.ssf/2009/04/a_special_bond_jackson_couple.html

Heather và Tyler là một cặp đôi đẹp khác có hội chứng down, là  những người biết ý nghĩa của tình yêu và ý nghĩa của cụm từ “bệnh tật và sức khỏe”. Tyler và Heather gặp nhau tại Thế vận hội dành cho người thiểu năng trí tuệ (Special Olympic) và “cảm” nhau ngay lập tức. Khi Tyler ngã bệnh vào năm 2010 vì bị viêm phổi, Heather không bao giờ rời khỏi anh. Trong thời gian đó, cha mẹ của họ nhận ra rằng họ đã gắn kết với nhau biết bao nhiêu nên đôi bên gia đình hứa sẽ tổ chức đám cưới cho họ khi anh hồi phục. Và đó chính xác là những gì họ đã làm. Chúng tôi chúc họ có một cuộc sống hạnh phúc!

Bernadette và Josh gặp nhau lần đầu tiên khi Josh lên 2 và Bernadette lên 5, đây là cặp vợ chồng có hội chứng down đầu tiên kết hôn ở Tennessee. Tôi nghe nói đó là một đám cưới đẹp. Bạn có thể thấy một số hình ảnh của đám cưới tại link http://andycamphotovideo.com/scarritt-bennett/josh-bernadettes-wedding-at-vanderbilts-scarritt-bennett-chapel-in-nashville/

Đáng buồn thay, do hoàn cảnh khách quan nằm ngoài khả năng kiểm soát của mình, hôn nhân của Josh và Bernadette không còn tồn tại, tuy nhiên tôi nghe nói họ vẫn là bạn.

Carrie Bergeron và Sujeet Desai đã đính hôn một thời gian ngắn trước khi hội nghị NDSC của năm 2006 được tổ chức tại Atlanta. Tôi có mặt ở đó lúc Carrie đến. Khi cô đi từ thang cuốn xuống, có năm hoặc sáu người bạn của cô đang đứng nói chuyện; vừa nhìn thấy Carrie,  tất cả họ đều hét lên trong sự phấn khích . “Hãy cho chúng mình xem!”. Tất nhiên, các cô gái muốn nhìn thấy nhẫn đính hôn của Carrie, và Carrie cũng giống như bất kỳ cô gái trẻ nào vừa mới đính hôn, cô khoe nhẫn với bạn trong niềm vui sướng ngất ngây. Cô như đang tỏa sáng! Sau đó, trước khi khai mạc hội nghị (cả hai đều phát biểu trong hội nghị), tôi nghe cô nói với Sujeet rằng cô đã để quần áo cho anh trên giường và anh nên thay đồ luôn. Sujeet mỉm cười với cô và nói, “Được rồi, Em yêu”. Đám cưới của họ được lên trang bìa của Tạp chí Time (Time Magazine) (một ảnh trong trang phục truyền thống và một ảnh trong buổi làm lễ theo phong tục của người Hindu); và kèm theo là một bài viết tuyệt vời về thành công của cặp đôi.

Đây là những chỉ là một vài câu chuyện của rất, rất nhiều cặp vợ chồng có hội chứng down trên toàn thế giới. Năm tháng trôi qua, con số đó sẽ tăng lên, và hy vọng con gái của tôi sẽ được bao gồm trong con số thống kê  đó.

Traimoxanh dịch từ myspecialks.com, đề nghị ghi rõ nguồn khi sử dụng bài dịch

Print Friendly, PDF & Email

Leave a Reply