Chuyện của báo gấm

Chuyện Của Báo Gấm

Chuyện Của Báo Gấm
Bao gam

  • Chói mắt quá, mẹ che nắng cho con với.
  • Mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi đấy, mau dậy đi. Hôm nay mẹ sẽ dạy các thế phòng thủ khi gặp nguy cấp.

Báo Gấm Con há to miệng ngáp “Ừm….”

  • Chiều con học cũng được mà.
  • Con lười quá, xem nhà Khỉ đã dậy tập thể dục, hái hoa quả từ lâu rồi đấy.
  • Con không làm bạn với bọn Khỉ ấy đâu, mẹ đừng nhắc đến chúng. Con chỉ chơi với bạn Gấu thôi.
  • Sao lại không làm bạn? Khỉ nhanh nhẹn và chăm chỉ. Chơi với các bạn ấy, con sẽ học tập được nhiều đấy.
  • Chúng gầy đét xi mo, lại còn xấu xí nữa. Bạn Gấu bảo, chúng ta là những loài có chức sắc trong rừng không nên chơi với loài Khỉ vô danh tiểu tốt ấy, làm mất cả uy lực.
  • À, hôm nay mẹ cho con vào rừng sâu bắt mồi với mẹ nhé.
  • Con vẫn chẳng lớn thêm được chút nào, chưa thể vào rừng sâu được.

Mẹ con Báo Gấm phi vào rừng.

  • Chúng mày là sướng nhất đấy. Ngày tháng rong chơi thỏa thích, mà chẳng bị ai than mắng. Chẳng phải luyện tập khổ sở gì.
  • Chúng em thì lại ước được như anh đó. Trông anh thật là dũng mãnh, ai nhìn cũng phải nể.
  • Thật à.
  • Con tập trung vào nhìn mẹ chạy đây này. Cứ đi lững thững là thế nào?
  • Mẹ, mẹ cứ về trước đi, để con tự tập thêm ạ.
  • Có tập thật không? Hay là lại hái hoa, bắt bướm.
  • Con sẽ tập mà.
  • Thôi được, con tự tập đi. Bài tập chạy nước đại này rất quan trọng đấy. Mẹ về tranh thủ làm việc nhà, kẻo tối rồi.
  • Vâng ạ.
  • Mẹ cứ khéo lo, chạy thì ai mà chẳng chạy được. Mình á, mình chỉ thích leo cây thôi, dọa cho lũ chim sợ xanh mắt mèo.

Báo Gấm Con leo lên cây, rồi “gầm” dọa lũ chim. Đàn chim sợ quá, bay tán loạn.

  • Ở trên cao này thích thật. Gió mát quá, lại không bị lũ ruồi muỗi làm phiền.

Gió thổi ù ù ù. Báo Gấm Con trượt chân kêu “á”. Nó run sợ ôm chặt cành cây, và khóc gọi mẹ.

  • Mẹ ơi cứu con với, con ngã chết mất. Cứu con…
  • Có ai không? Cứu tôi với, cứu tôi với….

Gấu từ xa đi tới, Báo Con liền gọi thật to:

  • Gấu ơi, mau cứu mình với, mình sắp ngã rồi.
  • Mình làm sao mà trèo lên đó được. Ai lại trèo ra cành cụt. Sao cậu ngốc thế? Để, để mình về gọi mẹ cậu ra cho.
  • Mình, mình sợ mình không đợi được đến lúc mẹ tới. Mình, mình không giữ được nữa rồi.

Gấu chạy đi, gia đình Khỉ chuyền cành cây tới gần Báo Gấm Con.

  • Sức chúng ta không thể đỡ Báo xuống được.
  • Chỉ có cách kéo cành cây cho oằn xuống thấp, để Báo nhảy xuống. Các con, mau kéo mạnh cành xuống đi.
  • Kéo xuống nào. Hai, ba.

Báo Gấm Con từ từ tụt xuống đất.

Báo Gấm Mẹ phi như bay vào rừng.

  • Sao con nghịch dại như thế hả? Nếu không có bác Khỉ, thì sẽ thế nào? Còn không mau cảm ơn bác Khỉ và các bạn đi à?
  • Cháu, cháu cảm ơn mọi người đã cứu cháu ạ.
  • Có gì đâu chị.
  • Mẹ cháu dạy: sống ở rừng sâu này, phải giúp đỡ nhau, không được bỏ nhau trong hoạn nạn, cô Báo ạ.
  • Mẹ con tôi cảm ơn gia đình bác Khỉ nhiều lắm.

Hai mẹ con đi về nhà.

  • Con hư lắm đó. Lần này mẹ tha cho, chứ lần sau là mẹ đánh đòn đấy.
  • Ôi, buồng chuối chín cây ngon quá mẹ. Mẹ giúp con hái nó đi.
  • Hái chuối làm gì hả con?
  • Con mang biếu gia đình bác Khỉ mẹ ạ. Con thấy các bạn Khỉ con thích chuối lắm.
  • Không biết các bạn ấy, có muốn làm bạn với con nữa không?
  • Sao lại không? Các bạn Khỉ rất thân thiện mà. Con biết làm vậy là đã lớn lên một chút rồi đấy. Mai mốt mẹ sẽ cho vào rừng săn mồi.
  • Ơ, sáng nay mẹ còn bảo con là chưa lớn thêm được chút nào mà.
  • Lớn ở đây, là trưởng thành về suy nghĩ con ạ. Cái đó mẹ không thể dạy con được, mà con phải tự học hỏi trong cuộc sống mỗi ngày đó. Con hiểu chứ?
  • Vâng ạ.

Nếu bạn muốn download truyện tranh này, xin mời click vào tựa đề “Bao gam” ở dưới đây.

Bao gam

Link xem tại Youtube

https://www.youtube.com/watch?v=ZHvPj74qbx4

Print Friendly, PDF & Email

Leave a Reply