Cao va Ngong

Cáo và Ngỗng Trời

Cáo và Ngỗng Trời

 

Cao va Ngong

  • Chà chà, cũng sắp đến ngày các con chào đời rồi.

Không bõ công mẹ bao ngày vất vả.

Cáo nấp sau gốc cây, nó nghĩ: “Làm bạn với mụ Ngỗng đã lâu, cũng sắp đến lúc được đền đáp rồi.”

  • Này, chị Ngỗng, tôi tiện thể kiếm được chút thức ăn cho chị đây. Xin biếu chị.
  • Ôi, cảm ơn anh, lại còn kiếm giúp tôi thức ăn nữa.

  • Có gì đâu, cũng là tiện đường thôi mà.

  • Vậy, tôi xin anh.

  • Cảm ơn anh, nếu không có anh giúp đỡ trong lúc tôi nằm ổ thế này, thì mẹ con tôi không biết cậy nhờ ai, rồi còn bao nhiêu nguy hiểm rình rập bên cạnh nữa.

  • Thì là chỗ hàng xóm, tắt lửa tối đèn có nhau. Thấy chị khỏe là tôi mừng rồi.

  • Mẹ con tôi đúng là có phúc mới gặp được anh.

  • Thôi, chị ăn đi, rồi ấp trứng tiếp nhé.

  • Vâng.

“Cứ cảm ơn đi.”

Hai chú Ngỗng Trời con mới nở đang ở trong ổ.

“Chà, chà, thịt lũ chim non này thơm ngon lắm đây.”

Cáo bỏ bớt thức ăn ra khỏi túi.

Rồi nó đi đến ổ của Ngỗng Trời.

  • Ầy, dạo này thức ăn khan hiếm, tôi đi cả ngày trời mới kiếm được từng này thôi. Mà tôi nghĩ, giờ bọn Ngỗng đã ra đời rồi, chị nên tự đi kiếm ăn thôi.
  • Vâng, tôi cũng không muốn phiền anh. Nhưng ngặt nỗi, bọn Ngỗng còn bé quá. Để chúng ở tổ tôi thấy không yên tâm.

  • Chị cứ yên tâm, cứ giấu chúng thật kỹ trong bụi rậm này, thì không ai biết đâu.

  • Đúng rồi, bác nói thật chí lý. Tôi sẽ làm theo cách bác nói. Ngày mai chúng ta cùng đi chứ?

  • Được, được, yên tâm đi. Chẳng phải lo gì đâu.

  • Ngỗng Trời mẹ mang hai con dấu vào trong bụi rậm.

    • Các con ở nhà ngoan, mẹ đi kiếm mồi nhé.
  • Nhanh cái chân nào, chả mấy mà trời lại tối đấy.

  • Vâng, tôi ra ngay đây.

  • Tôi thấy phía hồ xa, gần cánh rừng kia, có nhiều thức ăn lắm. Chị thử qua đó đi.

  • Chị bay đi cho nhanh rồi về với các con.

  • Ồ, cảm ơn bác Cáo. Thế tôi đi trước nhé.

  • Ngỗng Trời mẹ bay đi.

    Cáo ngó nghiêng xung quanh.

    Cáo vạch cành lá ngó vào trong bụi rậm, hai chú Ngỗng Trời con đang nằm ngủ.

    Cáo tóm lấy một chú Ngỗng Trời con bỏ vào mồm, và nhai rau ráu.

    • Chà, chà, đúng là ngỗng tơ ngon tuyệt.

    Ngỗng Trời mẹ đi kiếm mồi về. Trong ổ chỉ còn một con Ngỗng con.

    • Sao, sao lại thế này? Hu hu hu hu ….
  • Có chuyện gì thế chị Ngỗng.

  • Hu hu hu, tôi đi kiếm thức ăn về, nhưng một con ngỗng con biến mất rồi. Con ơi, hu hu hu.

  • Cáo giả vờ hỏi:

    • Sao, sao lại thế được, chị đã dấu kỹ thế còn gì?

    Nhất định là gã Chuột Cống đã bắt con của chị đấy. Tôi vẫn thấy lão thường lảng vảng quanh đây.

    • Hừ, được rồi, tôi sẽ trừng trị nó.

    Ngỗng Trời mẹ đến đào hang của Chuột Cống.

    Chuột Cống từ trong hang đi ra ngoài.

    Ngỗng Trời mẹ mổ vào đầu.

    Chuột cống đau kêu “A…”

    Ngỗng Trời mẹ về nhà, thấy Cáo đang đứng bên ổ của mình.

    Ngỗng Trời con đã biến mất.

    • Thế này là thế nào hả anh Cáo?

    Chuột Cống đã bị tôi tiêu diệt rồi cơ mà?

    • Nhà chị chắc có ma rồi.

    “Á, vết máu trên miệng Cáo kia, thì đích thị mày là thủ phạm chứ không phải ai khác.”

    • Đúng là ở đây có ma thật rồi, chắc tôi phải chuyển nhà thôi.

    Tôi thấy ở bên kia hồ có chỗ rất tốt, ở đó chắc yên ổn hơn cho đàn con tôi sau này.

    “Mụ Ngỗng ơi, sao ngu vậy? Nói thế mà cũng tin.

    À, mà mình cũng phải chuyển nhà theo mụ, để lứa sau lại được chén tiếp chứ.”

    • Tôi cũng muốn đi để giúp đỡ chị.
  • Nhưng tôi không có cánh, thì làm thế nào mà sang bên kia hồ được đây?

  • Ôi, lo gì, tôi sẽ cõng anh.

  • Thế thì tốt quá.

  • Cáo nhảy lên lưng Ngỗng Trời. Ôm lấy cổ của Ngỗng Trời.

    • Quân gian ác, chỉ tiếc ta nhận ra bộ mặt đểu giả của ngươi hơi muộn.

    Nói xong, Ngỗng Trời hất Cáo ra khỏi lưng.

    Cáo kêu “ối ối ối”…

    Rồi rơi “bịch” xuống đất.

    Mời quý vị click vào tựa để “Cáo và Ngỗng Trời” ở dưới để download file PDF truyện tranh này về cho bé.

    Cáo và Ngỗng Trời

    Link xem tại Youtube

    https://www.youtube.com/watch?v=lmVxB3BIcEs

    Print Friendly, PDF & Email

    Leave a Reply