
Căn Duyên Trao Người
An Khánh
Tặng con gái bệnh Down của Ba
Con ngồi gõ trống ,tùng…tùng
Hát lời thơ trẻ,tưng bừng niềm vui
Long lanh khóe mắt môi cười
Nụ hoa vừa nở,một trời xuân sang
Rưng rưng,từng giọt sương tan
Hòa theo cung nhạc,trống vang nổi niềm
Vô ưu,ngày tháng lụy phiền
Con vào cõi sống man miên một đời
Thương con,dài rộng biển khơi
Mênh mông trời đất,chẳng vơi nổi sầu
Kiếp đời đã trót thương đau
Chỉ mong con trẻ ngày sau vẹn toàn
Bao nhiêu năm cõi trần gian
Đời người,có lẽ riêng mang phúc nguyền
Nên chăng,nào có ưu phiền
Ơn trên mang nặng,căn duyên trao người
Để rồi năm tháng đầy vơi
Tình thương máu mủ,một đời bên nhau
Con ơi dù có làm sao
Là con Cha Mẹ,dường bao nghĩa tình
Đời đường còn lắm điêu linh
Thơ ngây một tấm chân tình thế gian
Con là Petit Prince *
Nhân gian lạc bước,hồng trần cõi kia !
AK
*Petit Prince – Hoàng Tử Bé –Tác giả người Pháp Antoine De Saint – Exupe’ry
Nguồn: Sưu tầm