8 cách tiếp cận giúp cho người khuyết tật tự tin trong hoạt động và làm việc

1. Giáo dục về khuyết tật

‘Cái gì trục trặc với tôi” đây câu đầu tiên được nêu ra bởi những người tham dự lớp học.  Sự thật có rất nhiều hoạt động ủng hộ của chúng tôi ở đây, với những người tham dự lớp học này. Người khuyết tật có nghĩa là họ có khó khăn học tập. Nhưng không có nghĩa nhiều như họ nghĩ rằng họ sẽ không lớn lên, sẽ không có được một công việc, sẽ không kết hôn, sẽ không có độc lập. Có rất nhiều người khuyết tật sống một cuộc sống đầy đủ. Người khuyết tật có con đường với độ dốc dốc hơn, có con đường là khó khăn hơn, nhưng tự do và độc lập đang chờ đợi ở cuối của cuộc đấu tranh với chính sự khiếm khuyết của bản thân họ.

 2. Thách thức định kiến

“Tôi không thể làm điều đó vì tôi là người khuyết tật.” Đây là định kiến cần phải được vượt qua. Nhiều người khuyết tật nhận được thông báo rằng họ được phép bỏ cuộc. Chính việc định nghĩa khuyết tật là gì đã chế định họ, khái niệm khuyết tật đã giới hạn họ. Vâng, khuyết tật làm cho công việc khó khăn hơn nhưng hiếm khi làm cho công việc là không thể làm được. Không cho phép con em mình rập khuôn mình vào vai trò “bất lực làm tê liệt”. Khuyến khích và trung thực sẽ giúp đỡ được rất nhiều. Tự thông tin cho chính bạn về một số người truyền cảm hứng khuyết tật trí tuệ như: Hikari Oe, nhà soạn nhạc, Gretchen Josephson, nhà thơ; Raymond Hồ, họa sĩ, Ryan Zanette, Home Depot công nhân, Mary Allen, Daycare công nhân. Như bạn có thể nhìn thấy danh sách có cả người nổi tiếng và người trong cùng địa phương. Bạn không cần phải là một thiên tài âm nhạc để có một công việc, bạn chỉ cần sẵn sàng để học các kỹ năng. Giúp con bạn thấy được, thật sự thấy được các kỹ năng và khả năng mà chúng có. Đảm bảo với chúng rằng những điều chúng có thể làm đều có giá trị. Việc đảm bảo này giúp chúng bắt đầu nhận ra những gì chúng có và chúng là ai.

3. Thảo luận về định kiến

Một số người cho rằng những người thiểu năng trí tuệ không nhận thấy sự nhìn chằm chằm, những cái chỉ tay, sự khó chịu trên khuôn mặt của những người khác. Họ đã nhầm ! Chúng tôi đã học được trong các lớp học rằng họ nhận thấy bạo lực xã hội và cảm thấy bị tổn thương bởi nó. Chúng tôi nhận thấy những người khuyết tật tham dự khóa học không hiểu những thành kiến và sự cố chấp này của mọi người bình thường. Hầu hết người khuyết tật-họ đổ lỗi cho bản thân và khuyết tật của họ khi có các hành động không thiện chí của người khác. Họ tin rằng: ‘Nếu tôi không bị khuyết tật, tôi sẽ không bị trêu chọc”. Điều này đơn giản là không đúng sự thật. Thực tế của việc trêu chọc là sự hiện diện của một kẻ bắt nạt, không có gì khác. Nếu kẻ bắt nạt ở trong phòng, con bạn sẽ bị trêu chọc cái kính, trêu cách con bạn đi bộ, trêu chọc trọng lượng của con bạn, trêu chọc cả thành tích học tập của con bạn. Điều quan trọng là cho con bạn tìm hiểu hành vi của kẻ bắt nạt  và hiểu thêm về kẻ bắt nạt hơn là về con bạn.

 4. Đừng nói dối

“Con giống như mọi người khác.”

“Những đứa trẻ khác ghen tị với con”

Ẩn ý đằng sau những lời tốt đẹp mặc dù là bất cứ điều gì, cho dù là tốt đẹp. Nó làm cho con bạn tin có cái gì đó quá sai với chúng nên làm cho cha mẹ chúng thậm chí không nói nổi ngôn từ. Cha mẹ cần phải trung thực về tình trạng tàn tật của con em mình cho dù bị ảnh hưởng bởi tình yêu thương và niềm hãnh diện về đứa con là của mình. Thông điệp “Cha mẹ sẽ không muốn con theo cách bất kỳ cách nào khác” rất quan trọng. Đọc blog của nhiều bậc cha mẹ với trẻ em khuyết tật, họ có đầy đủ tự hào về con em mình -chính xác con họ đã có mà không cần già vờ, họ thực sự sống như vậy. Đây là cơ sở cho một cảm giác vững chắc của bản thân con em họ và gia đình.

 5. Có những kỳ vọng

Người khuyết tật không phải là một tấm thẻ ghi các công việc bất đắc dĩ phải làm. Người khuyết tật chỉ là người khuyết tật. Trẻ em khuyết tật cần học sớm và thường xuyên được làm việc với các thành viên trong gia đình. Điều quan trọng là để hiểu rằng chúng có vị trí trong thế giới này và một vị trí trong gia đình. Thấp kỳ vọng dẫn đến thấp thành tích. Thành tích thấp dẫn đến lòng tự trọng thấp. Hãy kỳ vọng nhiều. Bạn phải vạch ra những công việc gì hoặc những đóng góp gì của con bạn có thể làm. Bạn có thể giảng dạy, giám sát, thậm chí tạo ra sự dễ dàng hơn để làm được điều đó. Có công mài sắt có ngày nên kim. Bạn không thể mong người khác tôn trọng giá trị của đứa trẻ nếu bạn không làm cho con bạn những điều này. Bạn không thể mong đợi những người khác thiết lập tiêu chuẩn nếu bạn không tự đặt ra các tiêu chuẩn cho chính mình.

(còn nữa)

(dich từ dsansw.org.au)

Print Friendly, PDF & Email

Leave a Reply